Điền văn là một thể loại truyện trong văn học Trung Quốc, tập trung vào cuộc sống thường nhật, yên bình và giản dị của các nhân vật chính, thường có bối cảnh làng quê, nông thôn hoặc thời kỳ phong kiến. Từ “điền văn” (田文) xuất phát từ chữ “điền” (ruộng), ám chỉ cuộc sống gần gũi với thiên nhiên, lao động, và sinh hoạt bình dị.